Anh biết gì không?

    1726

    Anh biết gì không,
    ngoài trời đông đã về trong từng hơi thở.
    Có những cuối tuần lòng em say dù chẳng bia cũng chẳng uống gì thêm nữa.
    Hình như cứ say là nhìn một nửa rồi cũng sẽ thành hai.

    Như một nỗi buồn đẹp, mà chẳng hiểu sao lại có phần sai sai.
    Như ánh chiều tà, chia hai nửa giữa ngày và đêm.
    Như thành phố vẫn bé nhỏ nhưng dường như càng lúc càng đông thêm.
    Như kí ức em muốn quên nhưng lại khiến em rơi vào một cơn mơ không bao giờ tỉnh.

    Anh có biết không,
    Khi say người ta còn hay nghĩ rằng mình toàn nói thật.
    Kì lạ thay, hôm nay em nhìn một thành hai dù chẳng uống một ngụm nào.
    Như ánh đèn trên phố nhòe đi trong tiếng gió lạnh xôn xao,
    Em chẳng uống, mà sao lòng thấy mình chếnh choáng.

    Anh biết không,
    có những thứ men, chẳng phải từ cồn,
    nhưng ngấm vào tim em hơn tất thảy mọi thứ trên đời.

    Xem Thêm