‘How are you?’

    1631

    Will Gardner.

    Xem đến tập phim Will đột ngột ra đi, mình đã tưởng đây chỉ là một tập phim trong trí tưởng tượng của Alica, mọi thứ đều không phải là thật, và đến hết phim, Will Gardner sẽ lại là một người đàn ông thông minh và quyết liệt trong công việc, mâu thuẫn trong những cảm xúc thường ngày, và cô đơn trong tình yêu của mình với Alica. Nhưng không, Will Gardner ra đi thật. Đó là một cảm giác rất kì cục, và tuyệt vọng.

    Marguerite Duras.

    Chưa có một cuốn tiểu thuyết nào lại khiến mình đọc dai dẳng suốt hơn 8 tháng trời như “Người Tình”. Thi thoảng, những hình ảnh đứt quãng của người tình Trung Hoa, bà mẹ đầy tội tình, 2 ông anh trai với 2 số phận khác nhau và những nhân vật xuất hiện đột ngột cứ đan xen vào nhau, cứ như mọi thứ không phải là thật, cứ như dòng hồi tưởng của Margurite Duras sẽ còn kéo dài mãi, buồn mãi, nên chính bản thân mình cũng không hề muốn đọc hết đến cùng làm gì nữa.

    Hà Nội.

    Thật kì lạ, là mùa hè năm nay kí ức về mưa lại nhiều hơn về cái nắng oi ả, gay gắt, bực bội và bế tắc như những năm trước. 9 tháng nay, Hà Nội với mình đôi lúc lại nhạt nhòa, hệt như không phải là thật. Phố vẫn vậy, chỉ có cuộc đời đã khác. Không nhận ra mình, không nhận ra đời. Hà Nội mùa này đã thơm mùi hoa sữa, đang chờ một chút se lạnh cuối mùa, để chuyển mình sang đông.

    howareyou

    Cô gái trong bức hình.

    Đó là một buổi chiều hoàng hôn đầy nắng trên đảo nhỏ. Cô gái trong bức hình, thấy mình nhỏ bé đến đơn độc. Ánh nắng vẫn nhẹ nhàng, và tiếng sóng biển vẫn dịu dàng đập vào những ghềnh đá. Đó là một thế giới khác, một thế giới không có Hà Nội, một thế giới không có quá khứ, hiện tại và tương lai. Cô gái trong bức hình, cô ấy chỉ đứng đó, giữa ánh nắng của chiều tà, và những rì rào của biển cả. Nhỏ bé và cô đơn.

    Đời.

    Đời không là phim. Đời cũng chẳng phải là tiểu thuyết. Đời là Hà Nội những đêm mưa gió, tan làm, lái xe chầm chậm, hòa vào dòng người vội vã. Về nhà, tiếp tục mở iFlix xem The Good Wife mà chẳng có Will Gardner, hay đọc Người Tình để chìm trong những dòng hồi tưởng đầy ám ảnh của Marguerite Duras.

    Rồi chìm vào giấc ngủ. Giữa những mê man.

    Xem Thêm