Có một khoảng trời sau cơn mưa
Ngát một màu xanh nắng mới vừa
Vậy mà sao tình mình lại dang dở
Anh chẳng còn mỗi sớm ghé đón đưa
Có một khoảng trời sau cơn mưa
Hà Nội nhỏ bé thôi sao anh nỡ
Bỏ mặc em,
những ngày còn mộng mơ
Có một khoảng trời sau cơn mưa
Thành phố vẫn vậy, em vẫn vậy
Sớm mai rồi,
anh thức dậy hay chưa?
Có một khoảng trời sau cơn mưa
Khoảng trời màu xanh
Khoảng trời của chúng mình
Khoảng trời có em và có anh mỗi sớm bình minh
Giờ chỉ còn em và một chuyện tình
Có khi nào giữa Hà Nội,
mình vô tình gặp lại nhau?
(Gửi anh, chàng trai Hà Nội)