Đi qua nhau đã mấy mùa thương
Đi qua nhau
Qua những phố phường
Anh nắm bàn tay chặt
Em tựa bờ vai êm
Anh trao nụ hôn mềm
Em gục đầu nũng nịu
Tưởng là thương là dịu
Tưởng là yêu là hiền
Nào ngờ một thói quen
Anh buồn thì anh đến
Đời người thì rất ngắn
Ta sống được bao lâu
Sao mặc em u sâù
Nỗi đau anh để lại
Cô gái này chót dại
Tin vào vòng tay anh
Ngờ đâu anh lỡ đành
Ném chúng vào tro bụi
Chỉ là sống mà thôi
Cần gì yêu suốt đời
Sao anh không làm nổi
Vụng dại thuở đôi mươi
Anh là người gieo bão
Giờ em phải làm sao
Hận thù nào cho đủ
Đau đớn đã dạn dày
Thả cho cho heo may
Đi về nơi quên lãng…
A dreamer who lives in a dreamy world.